Quan hệ trao đổi hàng hoá quốc tế ngày càng được phát triển cả về chiều sâu và chiều rộng ,hợp đồng mua bán hàng hóa nói chung và hoạt động mua bán quốc tế nói riêng là một lĩnh vực vô cùng phức tạp đòi hỏi phải có cơ sở pháp lý nhất định ,thể hiện dưới một hình thức đó là hợp đồng xuất khẩu hay còn gọi là hợp đồng ngoại thương –là sự thoả thuận giữa thương nhân có trụ sở kinh doanh ở các nước khác nhau theo đó một bên gọi là bên xuất khẩu (bên bán ) có nghĩa vụ giao hàng chuyển quyền sở hữu hàng hoá cho một bên khác gọi là bên nhập khẩu (bên mua) Bên mua có nghĩa vụ trả tiền cho người bán và nhận hàng theo hàng có thoả thuận .
Có rất nhiều các quan điểm khác nhau về khái niệm hợp đồng mua bán ngoại thương .Tuy vậy, trong mọi hợp đồng mua bán bao giờ cũng có ít nhất hai bên chủ thể là bên bán và bên mua .Các nghĩa vụ phát sinh từ hợp đồng đều chủ yếu liên quan đến việc mua hàng và trả tiền hàng .Đểxác định một hợp đồng mua bán quốc tế các luật gia thường dựa trên các tiêu chí sau:
– Sự giao hàng được thực hiện trên lãnh thổ của một quốc gia khác với quốc gia mà ở đó các hành vi cấu thành sự chào hàng và sự ưng thuận đã được hoàn thành .
– Có sự vận chuyển hàng hoá làđối tượng của hợp đồng từ lãnh thổ của quốc gia này sang lãnh thổ của quốcc gia khác .
– Tất cả các hành vi cấu thành sự chào hàng vàưng thuận không được thực hiện trên lãnh thổ cùng một quốc gia .
– Hợp đồng mua bán có tính quốc tế nếu trụ sở kinh doanh của các bên mua và bên bán được đăng ký tại hai quốc gia khác nhau .
– Hợp đồng mua bán có tính chất quốc tế nếu trụ sở được giao tại một nước khác với nước mà hàng hoá đó được tồn trữ hoặc sản xuất ra khi hợp đồng được kí kết .
Để lại một bình luận